Une femme a quarante ans được thể hiện bởi Dalida vào năm 1981. Ca khúc là những dòng cảm xúc, sự hoài niệm, những tâm sự, lời kể về cuộc sống của người phụ nữ khi ở tuổi 40.
Hình ảnh Dalida ngồi trên chiếc ghế xích đu, đưa mắt nhìn xa xăm, đôi lúc lại nhắm nghiền lại, khẽ tựa mình vào thành ghế, có lúc lại chợt cười nhẹ khiến ca khúc gợi đến người nghe sự từng trải, chiêm nghiệm về chính cuộc sống của cô.
....Trong ánh nắng mặt trời của tuổi 18, là cô gái thả mình theo ý của gió, men theo bờ sông Loire của vùng biển Caribbean, trái tim tuổi 18 lúc nào cũng bùng cháy và đầy nhiệt huyết như ngọn núi lửa. .....Và rồi vài năm sau thì sao nhỉ?
Cuộc sống của tôi giống như một cuốn sách
Tôi đã làm các trang của một cuốn tiểu thuyết
Nơi tất cả mọi thứ dường như quá dễ dàng
Tôi đã có những thành công và tiền bạc
Và tôi đã được biết đến điều nghiệt ngã trong cuộc sống.
Tôi đã dành rất nhiều thời gian
Trước khi có thể nói với bạn....
Giữa mùa thu và mùa xuân
Đó là một người phụ nữ 40 tuổi
Khi tình yêu và tình bạn nối kết lại đó là hạnh phúc
Đó là một người phụ nữ 40 tuổi
Nó chỉ đơn giản là một người phụ nữ
Nó có sức mạnh và kinh nghiệm
Tôi biết thông cảm
Tôi mở mắt và bây giờ
Mặt trời đốt cháy những giọt nước mắt của tôi
Vâng, tôi đang trong tình cảm của tôi
Và sự cô đơn có nét duyên dáng của nó
Tôi thực sự hối tiếc gì
Xung quanh tôi biển thật tĩnh lặng....
Có những điều thật khác theo thời gian đúng không nào? Đó là những điều đã xảy ra trong cuộc sống, đó là những con người đã đến và đi, đó là sự từng trải của đời người... và lúc biển thật tĩnh lặng...
Ca khúc này cũng được dịch sang lời Việt bởi Khúc Lan, với tựa đề Vào Thu Nửa Đời, được trình bày bởi Julie - Julie Quang (khi còn là vợ của Duy Quang, con cả của nhạc sỹ Phạm Duy).
Mặc dù mang hai dòng máu Việt và Ấn, nói cũng như hát được thông thạo tiếng Pháp và Anh, nhưng Julie vẫn thích trình bày những nhạc phẩm lời Việt Nam hơn hết vì đối với cô tiếng Việt là tiếng mẹ đẻ của cô và Việt Nam nơi cô sinh trưởng chính là quê hương của người ca sĩ là con cả trong một gia đình gồm 6 người con này. Ngôn ngữ Việt Nam đối với Julie là cả một sự phong phú đã ăn sâu trong tâm khảm cô, bởi vậy không những hát tiếng Việt, Julie còn viết lời Việt cho nhiều nhạc phẩm ngoại quốc riêng cho mình, đã được thu thanh trên một số CD.
Julie bước vào con đường nghệ thuật chính do sự khuyến khích của mẹ cô, qua đời vào năm 1997 tại Pháp. Julie cho biết lúc còn nhỏ gia đình cô rất nghèo, nhưng mẹ cô vẫn tằn tiện cho cô theo học trường Pháp và không hề tiếc tiền khi phải chắt chiu từng đồng mua cho cô rất nhiều bài hát để cô sưu tầm cũng như tập dượt. Với người mẹ thân yêu đó, giờ đây đã quá vãng, Julie có rất nhiều kỷ niệm êm đềm dù cho cuộc sống tình cảm cũng như xã hội của cô đã trải qua nhiều thăng trầm, sóng gió... Những dĩ vãng đau buồn, những kỷ niệm chua xót đã qua đi, hiện Julie sống một cách rất thảnh thơi với những gì cô hiện có.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét